Chợ đầu mối ở xứ người
1 giờ sáng, nhân viên bảo vệ ở Jurong Fishery Port, chợ đầu mối thủy sản duy nhất của Singapore, chặn chúng tôi lại ở cổng và khi biết chúng tôi là người nước ngoài, một nhân viên bảo vệ đã cầm hộ chiếu của mọi người trước khi chúng tôi bước qua barrier vào trong và không quên căn dặn "không được quay phim, chụp ảnh"...
1 giờ sáng, nhân viên bảo vệ ở Jurong Fishery Port, chợ đầu mối thủy sản duy nhất của Singapore, chặn chúng tôi lại ở cổng và khi biết chúng tôi là người nước ngoài, một nhân viên bảo vệ đã cầm hộ chiếu của mọi người trước khi chúng tôi bước qua barrier vào trong và không quên căn dặn "không được quay phim, chụp ảnh".
Một doanh nhân Singapore đi cùng bảo rằng, trước đây người nước ngoài ra vào chợ này thoải mái nhưng nay họ bảo vệ nghiêm ngặt, bởi lỡ có xảy ra chuyện gì thì hơn 3 triệu dân Singapore không có tôm, cá mà ăn.
Chợ không rộng, chỉ cỡ 3 héc ta, nằm cặp bên một cửa sông đổ ra biển và đây cũng là nơi neo đậu tàu thuyền đánh cá. Hai nhà lồng dài chạy song song bờ sông với diện tích chưa đầy 1 héc ta, cạnh nhà lồng là bãi đỗ xe, hệ thống kho lạnh chứa hàng và tòa nhà văn phòng của các công ty tham gia mua bán ở chợ.
Một, hai giờ sáng nhưng khung cảnh mua bán ở đây khá nhộn nhịp, các loại thủy sản được chuyển từ tàu thuyền lên bờ, đưa vào nhà lồng và cuộc ngã giá bắt đầu. Khách hàng mua thủy sản thường đi xe tải nhẹ, khách mua lớn thì thuê kho sẵn. Ông chủ cá ngồi trên một ghế cao ở giữa sạp của mình, mỗi sạp rộng 50-100 mét vuông, được phân cách bởi các lối đi rộng chừng 1 mét dành cho xe đẩy hàng. Khách xem hàng rồi ngã giá, nếu có loại thủy sản lạ và hiếm thì nhiều khách hàng đổ đến và một cuộc đấu giá mini diễn ra ngay lập tức.
Ông Huỳnh Văn Minh, Tổng giám đốc Tổng công ty Thương mại Sài Gòn (SATRA), nhận xét rằng chợ tuy nhỏ, chỉ bằng một phần mười Trung tâm Thương mại Bình Điền ở quận 8 mà SATRA đang xây dựng thành một chợ đầu mối có quy mô lớn nhất Việt Nam hiện nay, bãi đỗ xe cũng chật chội nhưng được tổ chức rất bài bản. Họ làm bài bản từ khâu xây dựng nhà lồng, cách thiết kế từng sạp sao cho thuận tiện việc mua bán...
Chẳng hạn, bãi đỗ xe được sơn trắng từng ô theo hình răng cưa, và mỗi xe khi vào chợ thì đậu vào một ô chờ bốc hàng, tận dụng tối đa diện tích đỗ xe và thuận tiện khi xe di chuyển; các giao dịch mua bán trong chợ đều được quan sát bằng nhiều camera và hiếm thấy việc xả rác lung tung như ở các chợ Việt Nam.
Từ chợ đầu mối này, thủy sản được phân phối đến các khách sạn, nhà hàng, siêu thị. Chiều hôm sau, chúng tôi vào nhà hàng
Quá nhiều loài thủy sản lạ mà lần đầu tiên trong đời tôi nhìn thấy nhưng dẫu sao tôi cũng cảm thấy tự hào vì một số loài thủy sản của Việt
Ngay trong đêm đi chợ cá Jurong, chúng tôi đi tiếp đến
Chợ bán gần như không thiếu loại rau, củ, quả nào của xứ nhiệt đới, từ mớ rau húng thơm đến đậu bắp, trái ớt xiêm (ớt hiểm), hành, tỏi, sắn nước, nha đam, sả củ, gừng, khoai lang… Hàng để mẫu trên sạp, ông chủ sạp ngồi ghế cao ở giữa, nắp thùng carton đựng hàng được mở ra cho khách lựa chọn và ngã giá. Ngã giá xong, nhân viên sạp xếp thùng đựng hàng đưa lên xe đẩy ra bậc thềm chợ, xe tải lùi vào sát bậc thềm đưa hàng lên. Hay việc giao dịch ở sạp chỉ là hàng mẫu, ngã giá xong thì xe tải vào sát kho bốc hàng đưa đi.
Đi thăm chợ này mới thấy buồn cho rau, củ, quả của Việt
TBKTSG