Tin tức
Những chuyện lạ trong bảo hiểm

Những chuyện lạ trong bảo hiểm

17/02/2005

Banner PHS

Những chuyện lạ trong bảo hiểm

Một chú gà chọi sẽ được bồi thường 200.000 USD nếu bị chết hoặc thương tật, một dấu thăng trị giá 2 triệu Bảng Anh, một "con tàu ma" suýt nữa ký được hợp đồng. Đó là 3 trong số nhiều câu chuyện lạ kỳ của ngành bảo hiểm...

Một chú gà chọi sẽ được bồi thường 200.000 USD nếu bị chết hoặc thương tật, một dấu thăng trị giá 2 triệu Bảng Anh, một "con tàu ma" suýt nữa ký được hợp đồng. Đó là 3 trong số nhiều câu chuyện lạ kỳ của ngành bảo hiểm.

 

Chuyện thứ nhất: hợp đồng bảo hiểm “dậu” thọ

 

Phải gọi là dậu thọ vì đối tượng được bảo hiểm không phải là người mà là một chú gà. Tuy nhiên, đây không phải là gà bình thường mà là một con gà chọi có màu lông đỏ tía (gọi là con Tía).

 

Tía được Pablo, một tay đá gà chuyên nghiệp, xuất thân từ một gia đình cha truyền con nối mấy đời chơi gà chọi, chọn mua khi còn đang nằm trong trứng và được “nuôi dạy” theo những cách thức đặc biệt, bí truyền của gia đình. Ra đòn mạnh như vũ bão, lại thành thạo với những miếng sở trường như mổ, xỉa, tạt, móc... cộng thêm thân hình lực lưỡng, con Tía chưa hề biết thất bại.

 

Bỗng một hôm, mọi người xôn xao về việc Pablo, chủ của Tía, ký hợp đồng bảo hiểm “dậu thọ” cho Tía trong thời hạn nửa năm, với số tiền bồi thường 200.000USD trong trường hợp nếu Tía bị chết hoặc bị “thương tật vĩnh viễn” không thể tiếp tục “thi đấu”.

 

Tuy nhiên, cũng có một điều khoản ràng buộc là hợp đồng chỉ có hiệu lực nếu công ty bảo hiểm, thông qua các “chuyên gia hàng đầu” về gà chọi, đồng ý cấp “giấy phép thi đấu”, sau khi đã kiểm tra kỹ Tía và đối thủ thách đấu.

 

Chưa hết, kể từ thời điểm được cấp phép, thường là trước một ngày, Tía và đối thủ phải được cách ly khỏi chủ và nằm dưới sự giám sát liên tục của các nhân viên công ty bảo hiểm cho đến khi kết thúc cuộc chọi gà. Một tuần trước khi hợp đồng bảo hiểm hết hạn, bỗng xuất hiện một người từ tỉnh xa mang theo một con gà chọi màu xám (xin được gọi là con Xám) đến thách đấu.

 

Điều lạ là Santos, chủ của con Xám, đã đặt cược một số tiền khá lớn, 7.000 USD, nếu Xám thua và chỉ lấy 5.000 USD nếu thắng. Lạ lùng hơn khi các nhân viên công ty bảo hiểm đến kiểm tra thì nhận thấy Xám là một con gà rất bình thường, trông gần như gà nhà, ngoại trừ cái cựa dài hơn bình thường.

 

Để cho chắc chắn, các nhân viên bảo hiểm đã yêu cầu cho Xám “đấu giao hữu” với một con gà chọi khác. Chỉ sau vài phút chống đỡ vất vả, Xám đã bỏ chạy. Thêm hai cuộc đấu với hai con gà chọi khác cũng cho kết quả tương tự. Cuối cùng công ty bảo hiểm đành phải cấp phép cho trận đấu. Tuy nhiên, số lượng nhân viên giám sát được tăng gấp đôi, đồng thời Xám và Tía còn được các ống kính camera chuyên dụng theo dõi ghi hình để đề phòng bất trắc.

 

Vào trận, trước sức tấn công như nước vỡ bờ của Tía, con Xám lại áp dụng bài “tẩu vi thượng sách”. Quyết không tha, Tía đuổi theo bám sát và ra đòn liên tiếp. Con Xám dần đuối sức, lông bay lả tả. Lập tức con Tía phóng đến tung cú “liên hoàn cước”. Chỉ kịp giấu đầu xuống dưới cánh, hai cú đá của Tía đã trúng vào ức và lườn của con Xám.

 

Giẫy thêm vài cái, con Xám nằm duỗi cẳng sáo bất động. Dẫm một chân lên người con Xám, Tía vỗ cánh, cất tiếng gáy thắng trận. Đúng lúc đó, con Xám bỗng vụt dậy, tung một cú đá trời giáng, nhanh như sao xẹt. Chiếc cựa dài cắm ngập vào cổ con Tía. Tiếng gáy tắc nghẹn nửa chừng, con Tía khẽ rùng mình rồi đổ vật xuống.

 

Cả đám đông đang hò hét bỗng lặng đi. Mọi người đều cá con Tía thắng do quá tin tưởng vào “thành tích” của nó và nhất là tấm giấy phép của công ty bảo hiểm. Duy nhất, chỉ có một khán giả lộ rõ vẻ vui mừng vì thắng cuộc.

 

Điều đó đã không lọt qua mắt của các nhân viên công ty bảo hiểm. Lập tức hai chuyên viên thanh tra bảo hiểm được phái đi theo dõi để tìm hiểu thực hư. Mười ngày sau, hai thanh tra trở về và tấm màn bí mật đã được vén lên.

 

Trong một lần đi thăm họ hàng, Pablo đã chứng kiến tuyệt chiêu của con Xám, là con gà lai gà rừng, khi bị mấy con gà trống nhà đuổi đánh. Lập tức Pablo liền bàn với Santos, là chủ nhân của đàn gà, về kế hoạch trục lợi công ty bảo hiểm qua việc chọi gà. Quay về, Pablo liền đi mua bảo hiểm cho con Tía. Mọi việc sau đó đã diễn ra đúng như kịch bản.

Tuy nhiên, có một việc đã xảy ra ngoài dự kiến. Pablo sa vào lưới tình của nàng Melinda. Tuy nhiên, bố của cô, luật sư Martin, cũng là người thích xem chọi gà và đôi khi cũng cá cược, đã phản đối mối tình này với lý do Pablo là kẻ cờ bạc, không nghề nghiệp. Để lấy lòng bố người yêu, Pablo đã tiết lộ với ông Martin về chuyện con Xám.

 

Thừa biết Pablo không dám lừa mình, cộng thêm chút lòng tham, ông Martin đã đặt cược con Xám thắng với số tiền thu được, nếu thắng, là 10.000 USD.

 

Sau khi xem xét kỹ lại bản hợp đồng, thấy khả năng thắng của hai bên là 50/50, giám đốc chi nhánh công ty bảo hiểm, là bạn thân của ông Martin, đã đến gặp Pablo và hứa sẽ giúp cậu lấy được Melinda nếu Pablo không đòi bồi thường. Sau đó còn có thêm một cuộc gặp mặt nữa giữa giám đốc chi nhánh bảo hiểm, Pablo và ông Martin. Chi tiết cuộc gặp này không được tiết lộ, nhưng sau đó Pablo đã đồng ý nhận lại số tiền đóng bảo hiểm cho con Tía mà không đòi bồi thường.

 

Gần một tháng sau, đám cưới của Pablo và Melinda được tổ chức. Trong đám cưới, ông Martin tuyên bố sẽ tặng 10.000 USD, số tiền thắng cá độ trận Tía-Xám, cho con gái làm của hồi môn. Khách đến dự đám cưới hôm đó còn thấy đặt ở vị trí trang trọng là một con gà luộc. Đôi chân gà có chiếc cựa dài, được để riêng trên một chiếc đĩa bằng pha lê. Không ít người đã nhận ra đấy là con Xám.

 

Bằng hành động này, Pablo muốn chứng tỏ với mọi người là kể từ nay cậu chính thức “rửa tay gác gà”, bắt đầu một cuộc đời mới.

 

Chuyện thứ hai: dấu thăng trị giá 2 triệu Bảng Anh

 

Paul và Richard là hai người bạn thân. Sau khi tốt nghiệp, Paul lập gia đình và mở công ty du lịch mạo hiểm. Công việc kinh doanh của Paul khá thuận lợi. Richard được nhận vào Viện địa lý, vẫn sống độc thân, rong ruổi nay đây mai đó.

 

Một lần, Paul gọi điện cho Richard nhờ làm hướng dẫn cho một đoàn khách du lịch. Trong chuyến đi, Richard đã làm quen với Helen, đám cưới của hai người được tổ chức sau đó ít lâu. Thời gian đầu, hai người khá quấn quýt nhau nhưng rồi có thể vì tình yêu với hang động đã thắng thế. Richard lại tiếp tục các cuộc thám hiểm. Các chuyến đi ngày càng nhiều hơn và dài hơn. Helen cũng bận bịu với công việc ở công ty du lịch nên hai người cũng chỉ sống với nhau một vài lần trong năm.

 

Rồi Richard được mời làm trưởng đoàn một cuộc thám hiểm hang động dài ngày. Do tính chất nguy hiểm của chuyến đi nên anh đã được đơn vị tổ chức mua bảo hiểm tai nạn với số tiền bồi thường lên đến 2 triệu bảng Anh. Paul l đã cùng đi để tìm hiểu mở tuyến du lịch mới.

 

Chuyến đi diễn ra khá thuận lợi cho đến ngày cuối cùng thì tai họa ập xuống. Cả Richard và Paul đã bị vùi trong đống đất đá khi phát hiện ra một cửa hang nhỏ cách đường đi khoảng nửa cây số dưới thung lũng. Trong bóng tối dày đặc, thần chết như đang đi từng bước chậm rãi về phía họ.

 

Trước cái chết, con người thường thành thật. Có thể vì vậy, Paul đã cho Richard biết một bí mật là thực ra Paul và Helen đã có quan hệ với nhau từ lâu, trước cả khi Helen gặp Richard và hai người vẫn duy trì quan hệ cho đến nay.

 

Tuy nhiên, hai người không thể lấy nhau vì Paul đã có gia đình và quan trọng hơn, công ty du lịch của Paul được thành lập bằng tiền của vợ. Paul mong Richard sẽ tha thứ và còn nói thêm là nếu Richard chết và Paul có thể thoát ra được, Paul sẽ ly dị vợ, cưới Helen và dùng số tiền bồi thường bảo hiểm tai nạn của Richard để lập công ty mới.

 

Nghe xong câu chuyện, Richard không những tha thứ mà còn cám ơn Paul vì đã có ý định chăm sóc Helen sau khi anh qua đời. Richard cũng tiết lộ rằng thực ra anh cũng chẳng phải là người chung thủy gì. Sau khi lấy vợ được một thời gian, anh cũng đã có thêm một mối tình rất lãng mạn với một cô gái làm ở công ty điện thoại. Cô thường kể cho anh nghe về công việc của mình và nói là cô rất thích dấu thăng (#) trên bàn phím điện thoại vì nó có rất nhiều chức năng.

 

Trong lần gặp cuối trước chuyến đi, cô bỗng đề nghị là nếu trong trường hợp bị tai nạn không qua khỏi, thì Richard phải chứng tỏ tình yêu đối với cô bằng việc viết một dấu thăng trên trán. Richard nhờ Paul làm hộ việc đó vì hai tay của anh đã bị giập nát. Bằng mũi con dao đi rừng, Paul đã nhanh chóng đáp ứng yêu cầu của bạn.

 

Mãi sáng hôm sau, đoàn thám hiểm mới tìm được hai người dưới đống đất đá. Paul hầu như không hề hấn gì nhưng Richard thì đã chết do bị thương quá nặng. Khi đoàn thám hiểm trở về, nhân viên công ty bảo hiểm đã đến ngay để làm các thủ tục bồi thường, đồng thời trao đổi thêm với các thành viên trong đoàn và Paul. Khi được hỏi về dấu thăng trên trán của Richard, Paul đã không giấu giếm câu chuyện của Richard kể trước lúc chết. Tuy nhiên, Paul không hề đả động đến kế hoạch cưới Helen của mình.

 

Nội dung các cuộc nói chuyện và xác nhận của các thành viên trong đoàn về dấu thăng trên trán Richard đã được chứng thực sau đó trước sự chứng kiến của mọi người và luật sư. Helen và Paul đã thực sự choáng váng khi công ty bảo hiểm tuyên bố số tiền bồi thường 2 triệu bảng sẽ được chuyển vào tài khoản của một quỹ từ thiện, theo nguyện vọng của người quá cố, thay vì cho Helen như trong nội dung của hợp đồng.

 

Trước chuyến thám hiểm, Richard đã bí mật ký thêm một hợp đồng phụ với công ty bảo hiểm, có nội dung là trong trường hợp nếu anh chết mà trên trán có một dấu thăng thì toàn bộ số tiền bảo hiểm sẽ được chuyển cho quỹ từ thiện. Vụ ly dị và đám cưới của Paul với Helen sau đó đã không diễn ra.

 

Chuyện thứ ba: con tàu ma

 

Cất tập hồ sơ vụ “con tàu ma” vào tủ, Peter định tiếp tục công việc nhưng câu chuyện liên quan đến vụ bảo hiểm tàu mà anh vừa giải quyết vẫn lởn vởn trong đầu.

 

Cách đây một năm, công ty anh ký hợp đồng bảo hiểm cho một tàu chở hàng vừa được đóng mới. Các thủ tục diễn ra khá chóng vánh vì tàu được đóng ở một xưởng rất nổi tiếng. Ngay sau đó ít lâu, con tàu này nhận chở hàng qua Thái Bình Dương và hàng hóa của con tàu này cũng do công ty anh bảo hiểm. Hôm lên tàu làm thủ tục kiểm tra trước khi tàu rời cảng, Peter phát hiện ra một tấm gỗ ốp tường trong cabin thuyền trưởng có vân gỗ rất giống khuôn mặt đứa con trai 5 tuổi của anh.

 

Gần một tuần sau, công ty anh nhận được tin con tàu bị đắm trên biển vì gặp bão. Tuy các thủy thủ sau đó đều được cứu sống, nhưng việc trục vớt con tàu không thể thực hiện được do con tàu đắm ở vị trí khá sâu (gần 3 km). Tất nhiên, công ty anh sau đó đã phải thanh toán bồi thường cho cả con tàu và hàng hóa. Nửa năm sau, anh được mời làm chuyên gia, giúp đào tạo nhân viên đăng kiểm tàu cho một nước ở châu Phi.

 

Hôm cùng học viên lên một con tàu đang làm thủ tục đăng kiểm, anh bỗng thấy ngờ ngợ như đã từng gặp ở đâu đó. Khi vào đến cabin tàu, anh bỗng sững sờ khi nhìn thấy những vân gỗ giống chân dung cậu con trai của mình.

 

Các kết luận thanh tra sau đó cho thấy chủ tàu, sau khi ký hợp đồng bảo hiểm, đã tráo con tàu bằng một con tàu cũ khác trên đường đi, cùng với sự thông đồng của thuyền trưởng và các thuyền viên. Chiếc tàu cũ đã bị đánh đắm trên biển khi gặp bão. Còn tàu mới sau đó đã được “mông má” và làm lại giấy tờ để đăng kiểm tại một quốc gia mà các thủ tục còn tương đối lỏng lẻo.

 

Lúc trở về, sau khi kết thúc khóa đào tạo, trong hành lý của anh còn có mảnh ván với những vân gỗ trong cabin của con tàu nọ. Anh định sẽ dùng nó làm quà tặng Giáng sinh cho cậu con trai.

TBKTVN

Banner PHS
Logo PHS

Trụ sở: Tầng 21, Phú Mỹ Hưng Tower, 08 Hoàng Văn Thái, Phường Tân Mỹ, Thành phố Hồ Chí Minh
(cũ: Phường Tân Phú, Quận 7)

(Giờ làm việc: 8h00 - 17h00 hàng ngày - trừ thứ 7, chủ nhật và các ngày lễ) 

1900 25 23 58
support@phs.vn
Kết nối với chúng tôi:

Đăng ký nhận tin

Tải app PHS-Mobile Trading

Công ty Cổ phần Chứng khoán Phú HưngCông ty Cổ phần Chứng khoán Phú Hưng