Cái giá quá đắt để thống trị thế giới
Trực tiếp hay gián tiếp sở hữu?
>>Ai sở hữu và giật dây Cục dự trữ liên bang Mỹ? (phần 1)
Kẽ hở pháp luật
Nhưng vẫn có kẽ hở mà những kẻ ngoại quốc có thế sở hữu sở hữu cổ phần của Ngân Hàng Fed một cách trực tiếp: Luật pháp quy định Cục dự trữ liên bang có thể bán một tỷ lệ nhỏ cổ phiếu ra cho công chúng . Tuy nhiên, không một người hay một tổ chức nào có thể sở hữu lớn hơn 25.000 USD những cổ phiếu loại này, và không một cổ phiếu nào dạng này có quyền biểu quyết.
Tuy nhiên, cổ phiếu này chỉ dùng để bán trong một số trường hợp đặc biệt. Đó là khi việc bán cổ phiếu cho các ngân hàng thành viên không đủ làm tăng lượng vốn điều lệ tối thiểu là 4 triệu USD cho mỗi một ngân hàng Fed. Mỗi một ngân hàng Fed có thể nâng khối lượng vốn cần thiết thông quá việc bán cổ phiếu cho các thành viên của mình (không một cổ phiếu đại chúng nào từng được bán cho một công ty cổ phần không phải là ngân hàng). Nói một cách khác, không một cổ phiếu của Cục dự trữ liên bang nào từng được bán cho các tổ chức nước ngòai, nó chỉ được bán cho các ngân hàng là thành viên của cục Dự trữ liên bang (Woodward, 1996).
Ai bầu ra ban giám đốc và chủ tịch Fed New York
Bỏ qua việc phỏng đoán về một mối chủ sở hữu nước ngoài, Mullins biện luận rằng kể từ khi các ngân hàng “đại gia” New York sở hữu được một tỷ lệ cổ phần lớn nhất của Cục dự trữ liên bang New York (Fed New York), họ có thể toàn quyền chọn ra được ban giám đốc và chủ tịch cho Cục này. Điều này có thể cho họ, cũng như các đại gia London, cơ hội điều hành tổ chức của Fed và chính sách tiền tệ của Mỹ.
Luận điểm này có một khiếm khuyết là mỗi một ngân hàng thương mại được nhận một phiếu biểu quyết mà không tính đến quy mô của nó, không như cấu trúc bỏ phiếu của đại đa số các tổ chức là số phiếu được gắn chặt với số lượng cổ phần mà người đó nắm giữ.
Cục dự trữ liên bang New York bao gồm tổng cộng hơn 1000 ngân hàng thành viên, vì thế thậm chí các ngân hàng lớn nhất và giàu quyền lực nhất cũng khó có thể ép buộc được rất nhiều các ngân hàng nhỏ kia bỏ phiếu theo một kiểu riêng nào. Để điều khiển được quyền bỏ phiếu của đa số các ngân hàng thành viên có nghĩa là phải giành được quyền kiểm soát họat động của khoảng 500 ngân hàng thành viên trong địa hạt New York. Lượng phí tổn này đòi hỏi kinh phí chắc phải đến hàng trăm tỷ đô la. Chắc chắn là còn một cách rẻ hơn nhiều để thống trị thế giới.
Minh chứng lịch sử
Một ví dụ lịch sử có thể làm sáng tỏ rằng: các ngân hàng thành viên không điều khiển các chính sách của Cục dự trữ liên bang. Galbraith (1990) dẫn chứng rằng xuân năm 1929, Sở giao dịch chứng khoán New York đã bùng nổ mạnh. Giá chứng khoán đã tăng cao đáng kể, vươn ra trở thành Bull Market vào năm 1924 [dạng thị trường tài chính mà giá các loại chứng khoán tăng nhanh hơn mức bình quân trong lịch sử của chúng, trong một thời gian dài (vài tháng) với lượng mua bán lớn]. Ban giám đốc Cục dự trữ liên bang quyết định hành động để hãm lại bong bóng đầu cơ đã xuất hiện và bắt đầu hình thành: họ tăng mức lãi suất vay từ cục dự trữ và tăng tỷ lệ dự trữ bắt buộc.
Charles Mitchell, khi đó là người đứng đầu National City Bank (bây giờ là Citibank), theo Mullins là cổ đông lớn nhất của ngân hàng cục dự trữ liên bang, đã rất tức tối bởi quyết định này. Trong một báo cáo ngân hàng, ông viết: “chúng tôi cảm thấy có một nghĩa vụ tối cao và vượt lên trên bất kỳ một cảnh báo nào từ Cục dự trữ liên bang, hay bất kỳ một thứ gì, để ngăn ngừa mọi khủng khoảng nguy hiểm có thể xuất hiện trên thị trường tiền tệ”. National City Bank hứa sẽ tăng mức cho vay để bù đắp bất kỳ một chính sách giới hạn nào của cục dự trữ liên bang. Galbraith viết: “Tác động vượt qua sự mong đợi: Thị trường hồi phục trở lại. Trong ba tháng mùa hè, sức tăng của giá chứng khóan vượt qua mọi mức tăng ấn tượng nhất đã từng có trong cả một năm trước đó”.
Nếu như Fed và các chính sách của nó thực sự nằm dưới quyền điều hành của các cổ đông chủ yếu, vậy tại sao Ban điều hành của cục dự trữ liên bang lại hoàn toàn bỏ qua ý muốn của vị cổ đông lớn nhất này?
Vậy cách thức 8 ngân hàng nước ngoài bí mật sở hữu Fed vẫn chưa được làm sáng tỏ.
Phan Quang (Theo tài liệu của ĐH Charleston)
Vietnamnet